Chap 3: Hội ngộ siêu quậy King World
Này,em xinh thế? Đi bar với anh không? – 1 thằng vỗ vào vai nhỏ đi đường.
- Không – Nhỏ hất tay tên đó ra, lùi lại
- Sao kiêu thế cưng? đi đi tụi này bao mà – Thằng đó kéo tay nhỏ
- Buông ra – Nó gắt
- Úi, em làm anh sợ quá,..anh không bỏ cưng làm gì anh nào? – Thằng cười đểu
“BỐP…..CHÁT…………BINH………………HỰ……….ỤA…………..Á……….”
- Lần sau muốn đi cua gái thì nhớ chừa mặt chị mày ra nhé- Nhỏ đập cho lũ không biết điều 1 trận tơi bời
- Cô……….- Tên đó tím tái mặt mũi nhìn nó
- “Sandy siêu quậy” hãy nhớ lấy cái tên đó – Nó chỉ vào mình
Nói xong nhỏ bỏ mặc tên chết bẫm ở lại 1 mình và phi thằng tới trường vì giờ vào lớp chỉ còn có mấy phút thôi ………….
**********
- Thưa ….thưa cô em tời rồi ạ – Nó mở cửa cái “Rầm” vừa nói vừa thở dốc
- Bạn ổn chứ? – 1 nhỏ theo nó nhận xét khi nhìn thấy từ ánh mắt đầu tiên là “đẹp như thiên thần” đưa nó cái khăn tay
- Ơ…ùm ổn, thanks- Nó mất 1s sock
- Ùm các em có thể làm quen nhau dần cũng được vì 2 em xẽ học cùng lớp đấy – Cô giáo nhìn tụi nó cười
- Um, chào bạn tớ là Kwon Kyu Min người Hàn , mong vạn giúp đỡ- Kyu Min nở 1 nụ cười thiên thần với nó
- Ùm, tớ là Trương Nguyệt Mỹ Hương người Việt Nam , bạn cứ gọi tớ là Lee Sandy cho dễ – Sandy cười đáp lại
- Cả 2 đều là du học sinh vậy cùng kết bạn nhé – Kyu min niềm nở
- Không thành vấn đề, tớ rất vui – Sandy niềm nở
- Được rồi, vậy 2 em cùng theo tôi lên lớp, tôi xẽ giới thiệu em với các bạn học sinh cùng nhóm với mình – Cô giáo bước đi
TẠI KHU VỰC DÀNH CHO HỌC SINH NHÓM 1, CẤP KING, BAN 2:
- Nào nào các em trật tự ổn định trỗ ngồi – Cô giáo gõ thước “Rầm rầm”
Sau khi lũ vịt giời cùn g vũ vịt nhà đã ổn định trỗ ngồi thì cô giáo nghiêm trang và đầy lịch sự giới thiệu 2 đứa nó làm lũ học sinh phát nản ==.
- Hôm nay nhóm chúng ta xẽ có thêm 2 bạn mới chuyển vào trường ta là du học sinh nên các em hãy giúp đỡ các bạn ấy nhé- Cô giáo ra hiệu cho 2 đứa bước vào
- Chào các bạn, tớ là Kwon Kyu Min , du học sinh Hàn mong mọi người giúp đỡ ạ- Kyu min cúi chào và không quên ban phát cho mấy thằng con trai đang đần mặt ra 1 nụ cười thiên thần chết người
- Còn tớ là Trương Nguyệt Mỹ Hương các bạn có thể gọi tớ là Lee Sandy cũng được – Sandy bước vào cùng nụ cười và cái nháy mắt cực dễ thương
- Ồ…………ồ…………….ồ………….- Cả lũ ồ lên khi nhìn thấy 2 đứa nó
- Thôi được rồi tất cả trật tự nào – Cô giáo dẹp loạn trước khi tụi con trai phá lớp
- Kyu Min và Sandy , 2 em hãy ngồi bên dãy giữa cùng bàn với bạn Mika nhé- Cô giáo chỉ
Giờ học được trôi qua yên bình và lặng lẽ vì hôm nay tụi nó chưa giám nổi loạn đâu dù gì cũng mới sang mà ….léng phéng lại bị đuổi học thì chít hehe….
- Mika, Mika là gái nhật 100% hả? – Sandy ngó Mika
- Không, chỉ 99,999999999999% thoai – Mika cười
- Sandy hỏi vậy lại có vụ gì hả?- Kyu Min hỏi
- Đâu, tại không tin lắm….biết gái Nhật xỉnh rồi nhưng xinh như Mika thì thấy lần đầu à – Sandy mắt long lanh nhìn Mika
- Oạnh…thua cậu lun, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt sói già thế chứ?…ghê quá…cứ như muốn ăn tươi nuốt sống tui vậy….- Mika giả vờ sợ xệt
- Ehehehe….ta là cáo già đây…mau nạp mạng – Sandy dơ tay dọa Mika
- Oái…oái…tha tui nha tui còn mẹ già con trẻ ở nhà…help me…..Kyu Min đừng có đứng đó cười chư?- Mika la lên khi bị Sandy cù léc
- Ầy, tui chịu à nha…đừng lôi tui vào…- Kyu Min cười
- Hehe, Kyu Min xinh đâu kém mà cứ giả bộ….ăn thịt nốt ehehe- Sandy túm nốt Kyu Min.
- Oái….oái…. chị snady tha em với…em còn trẻ người non dạ- Kyu Min la oai oái
- Ehehehehehe…………- Sandy cười thích thú
Ti nó mới gặp cứ như là quen nhau lâu lắm rùi ế, đùa nhau vui vẻ trước cổng trường cho tới khi có 1 số người xen vào…..
- MIka
- hở? – Mika quay lại
- Xì, đi đâu mà giờ mới quay lại vậy? – Mika cáu
- Hehe hạ hỏa – Ren cười
- Thui Mika đừng giận tụi này bận sử lý bọn lâu nhâu tý ế mà – Kevin bước tới
- Hừ, tạm tha.Giới thiệu vớ 2 người bạn mới của Mika nè :Trương Nguyệt Mỹ Hương và Kwon Kyu Min – Mika chỉ
- Rất vui làm quen – Sandy và Kyu Min đồng thanh
- Cô……- Kevin ngạc nhiên nhìn Sandy
- Hở? – Sandy ngước lên nhìn
- Cô nhóc, lại gặp nhau rồi đúng là trái đất tròn thật – Kevin nhìn nó cười nửa miệng
- Tui quen anh hồi nào ta? – Sandy tròn xoe mắt nhìn Kevin
- Oạch….,Này đừng có giả nai nhá.Mới có hôm qua thui nha – Kevin tiến lại gần nó
- Xì hồi nào….không biết – Sandy lùi lại
- Ủa? 2 người quen nhau hả? – Mika lên tiếng
- Không- Cả 2 đồng thanh
- Ơ! thế sao Kevin….- Mika chỉ vào Kevin
- Nhỏ này mắc nợ tui – Kevin chỉ vào Sandy
- Xì, đại tiểu thư như tui mà phải nợ nần ai chớ?Nợ cái quái gì khi mà tui còn chẳng biết anh là thằng hâm nào từ trên trời rơi xuống thấy người sang bắt quàng làm họ….- Nó trề môi
- Lắm truyện, đã đại còn tiểu- Kevin đốp lại
- Thì làm sao? còn hơn cái hồ đại công tử làm từ bột mì – Sandy không chịu thua
- Cô dám kêu tôi là công tử bột hả?Mún ăn đánh không hả đồ milu – Kevin tức giận
- Milu cái đầu anh ý? Tui kêu anh là công tử bột bao giờ? có câu nào tui kêu không hay là anh suy bngj ta ra bụng người?- Sandy hét lên
- Cô….cô….- Kevin cứng họng
- Sao? tui làm sao? – Sandy vênh mặt
- Có truyện gì thế?- 1 người bươc tới
- Ầy, giải quyết xong rồi à? Nhanh thế? – Ren vỗ vai tên đó
- Ờ, toàn gà ma. Ai đây – Tên đó chỉ
- À! giời thiệu với mọi người nha, vì tên này tới sau mà. Tên này là Choi Koon Ham.Còn Koon Ham đâu là Trương Nguyệt Mỹ Hương cứ gọi cô ấy là sandy., còn kia là Kwon Kyu Min – Ren chỉ từng người 1
- Kwon Kyu Min – Koon Ham ngạc nhiên
- ừ, anh biết à? – Mika hỏi Koon Ham
Koon Ham không nói gì chỉ mỉm cười…..
- Kyu Min quen với Koon Ham sao? – Mika quay sang hỏi Kyu Min
- Không, …Không quen biết gì đâu – Kyu Min hơi giât mình nhưng vẫn trối bay trối biến được
- Êu, milu sao im lặng thế? Nãy cãi ghê lắm cơ mà? – Kevin gọi nó
- Ừ, hay Sandy cũng biết Koon Ham hả? – Ren cho chô hỏi khi thấy Sandy không nói gì….
- Tui…..tui……tui đi đây chút….- Sandy nói chạy biến mất luôn trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người…..
Chap 4: Thần tượng của tôi……….
8H SÁNG TẠI TRƯỜNG K.W
- Oái,cái quái gì vậy?- Sandy đang mơ màng ở bàn học thì bị ai đó cho nguyên cả quyển vở vào đầu
- Cái gì mà cái gì ha? Hum qua sao không dưng lại bỏ đi mât dạng zị? – Kyu Min gắt
- Ủa? hehe 2 người tới rùi à? – Sandy cười
- Chơ không bao giờ mới tới? vào học rùi mà.Sao bà lại nằm ngủ ở bàn học zịa? – Mika nói
- Haizzz…buồn ngủ thì phải ngủ chớ sao(==.) , tui ngủ chưa đủ giấc nên h ngủ bù nè.Đang mơ mộng đẹp thì chi nguyên quyenr vở vào đầu người u một cục lun nè – Sandy nhăn nhó
- Trời, bộ hum qua không ngủ được sao?- Kyu Min lo lắng
- Không phải không ngủ được mà là không ngủ đủ- Sandy ngái ngủ
- Mấy h di ngủ mà không đủ? – Mika hỏi
- 10h – Sandy trả lời thản nhiên như không
“RẦM”
Nghe Sandy nói xong câu đấy thì cả Kyu Min lẫn Mika té cái “rầm” lun
- Sặc, mẹ mơi mẹ ngủ từ 10h mà trong khi trường a 8h mới vào lớp mà còn chưa đủ sao ạ? – Kyu Min nhìn nó ngạc nhiên
- Trời, Sandy là con heo hả? – Mika nhìn Sandy từ đầu tới chân
- Heo cái đầu bà ý. Đủ sao được , bình thường tui ngủ từ 10h tối tới tận 12h trưa rùi chìu đi học luôn cơ – Sandy chề môi
- ỦA? thế không phải đi học à mà ngủ giữ vậy? – Kyu Min tròn xoe mắt nhìn Sandy
- Có chớ nhưng trường tui học chìu nên sáng ngủ tẹt ga lun, hehe- Snady cười tinh nghịch
- Ặc , ngủ lăm vậy bà đúng là đồ sâu ngủ roài – Kyu Min lè lưỡi
- Xì, kệ tui – Sandy cười
- Thoai, 2 bà ngồi ế mà đá đểu nhau, cẩn thận không cái bàn này sập bi giờ – Mika can
- Chậc, công nhận bàn nè íu ghê cơ, trường giàu zị mà…- Sandy chẹp lưỡi , lắc đầu
- Xin người đi, chớ không phải bà khỏe như voi khiến cái bàn không chịu được seo? – Mika gõ nhẹ vào đầu Sandy
- Hihi , ừ thì….à mà Mika này, trường mình có club bóng rổ nào không? – Sandy đánh trống lảng sang chủ đề khác
- Hở? Bà hỏi làm chi vậy? – Kyu Min hỏi
- Thì tham gia chớ seo – Sandy cười
- À! Club bóng rổ thì có nhưng chỉ có bóng rổ nam thui chứ trường toàn tỉu thư đưa nào chơi bóng rổ đâu nên không có bóng rổ nữ à – Mika trả lời
- hihi, Sandy cũng biết chơi bóng rổ hả? – Kyu Min cười
- Ừ, rất thích là đằng khác.Tui rất thích 1 người mà người đó lại chơi bóng rổ cực pro lun ế nên quyết tâm học à – Sandy cườ tươi
- Ủa?Zị sao?Ai zị? Cho tui bít với – Kyu Min tò mò
- Hehe, bí mật – Sandy nháy mắt
- Vậy nếu Snady thik vậy tẽo đi xem bóng rổ không?Club bóng rổ trường ta tí xẽ đấu với club bóng rổ trường Hanatama đó. Tuy Hanatama có giỏi nhưng club bóng rổ trường ta chưa thua bất kì 1 trường nào đâu, đáng để xem đó- Mika cười
- Thiệt hông? Đi liền, đi liền – Sandy mừng rỡ
- Tui cũng đi – Kyu Min hào hứng
- Được mà, vậy tí cả 3 cùng đi – Mika cười
- Ok – Sandy và Kyu Min đồng thanh
TẠI PHÒNG TẬP CLUB BÓNG RỔ NAM:
- Wa, phòng tập rộng ghê, chứa được lắm người thật đó , đông quá – Sandy nhìn mà mắt cứ hoa hết cả lên vì số lượng người tới xem
- Hì, K.W mà. Mới cả đây là trận bóng được mong đợi nên đương nhiên là lắm fan của mấy tên nổi tiếng đẹp trai ở đội với những đội ở trường khác tới xem để học hỏi mà – Mika giải thích
- A! Thi đấu rồi kìa – Kyu Min chỉ xuống sân
- Wa, nhìn kìa, Anh Koon Ham làm đội trưởng đó, pro quá – Sandy reo lên
- Ờ, Koon Ham là hậu vệ ghi điểm mà. Tên này có lắm fan nữ lắm- Mika nói
Và ngay sau tiếng còi của trọng tài thì đội hình bắt đầu chiển trai và nhanh chóng K.W phản công.Và người đang dâng lên không ai khác ngoài Koon ham; nhờ những đường chuyền của đồng đội mà ngay trong những phút đầu tiên của trần đấu Koon Ham đã dành về cho đội mình 3điểm đầu tiên chẳng mấy khó khăn…
- WA, pro quá. Đúng là Koon Ham có khác .Được xem anh ý đấy nhiều rồi nhưng đây là lần đầu tiên tui chứng kiến tận mắt như thế này à, thích quá – Sandy nói mắt không hề dời sân bóng
- Cao quá – Kyu Min thốt lên khi chứng kiến Koon Ham lên rổ 1 cách ngon lành
- Chuyện, Koon Ham mà. Anh ý là cầu thủ hàng đầu mà không biết bao nhiêu club muốn đâu, có Koon Ham trong đội thì nhất định đội đó xẽ thắng đấy. Koon Ham được giới bóng rổ chuyên nghiệp gọi là ” Linh hồn của đội bóng” mà – Sandy nói 1 lèo
- Này – Mika nhìn Sandy
- Hử? – Sandy cười tít mắt vì vui
- Thật là bồ không quen biết gì Koon Ham không?Không quen Koon Ham thì làm sao biết được truyện đo? – Mika nhìn Sandy không chớp mắt luôn
- Ơ….ơ….thì là….- Sandy ấp úng (châc,cái mồm hãi cái thân thế đấy =~=)
- Ờ phải ha, thật là mi không biết Koon Ham không zị – Tới lượt Kyu Min tra khảo Sandy- Hehe, đấy là tui đoán zậy thui mà. Thoai thoai đang xem hay mà, xem tiếp đi 2 người – Sandy cười trừ
- Tin được không đây? – Kyu Min nhìn sandy bằng ánh mắt nghi ngờ
- Tin, tin đi mà – Sandy cười
- Thui, bỏ qua truyện đó đi. Hai người nhìn đi, h trận đấu mới thực sự bắt đầu đó – Mika chỉ xuống sân bóng
- Sao cơ? – Sandy nhìn xuống
- Ồ! Thay người sao?mà lại thay 2 người lận chứ…Đội hình K.W đang ổn thế cơ mà? – Kyu Min nói
Trong tài thổi còi thay người và 2 cậu mang áo số 2 và số 5 ra sân thay vào đó là 2 cầu thủ mang áo số 9 và 11 ra sân….
Khi 2 người này vừa bước vào sân thì cả phòng “Ồ” lên 1 tiếng rất lớn và dường như sân bóng nóng hẳn lên với tiếng hò hét ầm ĩ của lũ con gái…
- Lũ ấy bị bệnh hay sao mà không dưng lại hét ầm ĩ lên vậy, điếc tai quá- Sandy nhìn lũ đó nhăn mặt
- Hì,không hét mới lạ chứ hét là chuyện đương nhiên mà. 2 người nhìn kỹ đi xem 2 người đó là ai?- Mika mỉm cười
- hả? là Kevin và Ren sao?- Kyu Min ngạc nhiên
- Phải rồi: Số 9 là Ren hậu vệ dẫn bóng số 1 Nhật Bản đó, còn số 11 là Kevin tiền phong đó. Giời mới là lúc bộ 3 họ phối hợp đấy nhé. Tuy ngẫu nhiên tới mức như 1 sự sắp đặt thì hẫu vễ dẫn bóng – tiền phong – hậu vệ ghi bóng lại tạo cho họ thành 1 bộ 3 hết sực ăn ý trên sân bóng – Mika nói
- Ồ! Thật không ngờ 2 người đó cũng chơi bóng sao? – Kyu Min nói
- Không những chơi mà còn chơi siêu là đằng khác đó – Mika cười
Đúng như những gì Mika nói , 2 người này bước vào làm cho cả sân bóng nóng lên 1 cách kỳ lạ và những quả bóng từ đội K.W cứ lần lượt rơi vào rổ đội bên khá nhanh chóng. Và cứ thế dần dần đội K.W đã áp đảo đội Hanatama chẳng mấy khó khăn…
- Cừ quá – Sandy thốt lên
- Koon Ham thì thường ăn ngay vào những quả 3điểm rất chuẩn xác nhưng Kevin thì ngược lại thường dẫn bóng và lên rổ trực tiếp hơn . Phát huy hết khả năng và sức vóc thì chỉ có mình Kevin làm được à – Mika nói
- Um, tui thấy tuy Ren không có nhiều quà lên rổ nhưng những quả lên rổ của Kevin và Koon Ham chẳng phải là nhờ Ren sao?Ren dẫn bóng tuyệt quá,chưa bị ai lấy bóng lun à – Kyu Min trầm trồ nhận xét
- Phải đó, tui thấy Ren sử dụng sự nhanh nhạy của mình với quả bóng hơn là việc khi điểm như tên Kevin và anh Koon Ham à – Sandy nói
- Thì tên đó là hậu vệ dần bóng mà. Muốn lấy được bóng của hắn khó lắm, nếu khôn phải cầu thủ chuyên nghiệp thì chưa chắc đã lấy được đâu à – Mika cười mãn nguyện
Hiện giờ tỉ số đang nghiêng về K.W với 75 – 30 nhưng mọi chuyện xẽ không chỉ có thế nếu như không phải cầu thủ bên Hanatama chơi bẩn …
2 cầu thủ cao tới hơn 1m90 của Hanatama liên tiếp kèm Kevin và Koon Ham. Tuy Kevin có thể chống đỡ 1 phần nhưng Koon Ham cứ hễ bóng tới tay là y như rằng lại bị 2 tên đó kèm 2 bên và ngay khi chuẩn bị ném bóng thì 2 tên đó xẽ phạm lỗi khiến những quả 3 điểm của Koon Ham không thể chúng đích
Tuy phạm lỗi bị phạt nhưng mỗi lần phạm lỗi của 2 tên đó gây cho Koon Ham 1 vết thương chẳng hề nhỏ chút nào và cũng từ đó những của 3 điểm của Koon Ham không còn nhạy bén nữa và Kevin thì chẳng thể làm gì được khi Koon Ham cứ hỏng bóng liên tục và 2 tên kia biết thế nên đã chuyển từ Koon Ham sang kèm Kevin …
- KOON HAM ƠI! CỐ LÊN…..!!!- Sandy hét vang cả nhà thi đấu khiến ai cũng phải ngoái lại nhìn và trong số đó có cả Koon Ham
- Ủa? là Sandy sao? – Ren nhìn lên
- Nhỏ đó tính làm gì vậy? – Kevin nheo mắt nhìn lên phía Sandy
- Anh sao vậy? Koon Ham mà em biết đã bao giờ vì truyện như thế này mà bỏ cuộc đâu. Chẳng phải ngày xưa có 2 , 3 cầu thủ như thế này cũng chẳng thể làm khó anh được cơ mà. Hãy cho tụi nó thấy Koon Ham là như thế nào, chơi bóng rổ đúng cách là như thế nào đi.- Sandy hét lên
Koon Ham không khỏi ngạc nhiên trước hành động của Sandy nên chẳng thốt lên được lời nào cả. Hành động cuối cùng mà Koon Ham làm là nở 1 nụ cười thật tươi với Sandy thay cho lời nói đồng ý của mình khiến cô bé Sandy nãm nguyện vô cùng…
Nhờ có sự cổ vũ nhiệt tình của khán giả và đặc biệt là những lời nói của Sandy mà không chỉ mình Koon Ham mà cả đội bóng K.W đã lấy lại tinh thần để chơi hết mình . Koon Ham đã vượt qua cả 2 tên đó 1 cách khéo léo và thực hiện những quả 3 điểm của mình trước sự bất lực của 2 tên kia và Kevin cũng đã làm cho mọi người ngạc nhiên khi thắng được chiều cao của 2 tên đó và ghi bàn bằng tay trái hết sức ngoan ngục chẳng kém gì tay phải hoàng kim của mình…
Kết thúc, trường K.W đã đòi lại điểm số của mình và thắng với tỷ số 125- 50
Ngoạn ngục khi hơn hẳn 1 trường là ứng cử viên cho chức vô địch tới hơn 50 điểm…
- Ui, trận hum nay hay quá, anh Koon ham pro ghê – Sandy cười sung sướng
- Hờ, rùi vậy giờ khai ra mau không tui giết – Kyu Min túm cổ Sandy
- Oái, làm gì vậy? Mika ới cứu tui – Sandy la lên
- Nói mau, rốt cục mi với Koon Ham là zề – Mika dơ con dao dọc giấy trước mặt Sandy de dọa (= =.)
- oái oái đừng chơi trò đó nguy hiểm chết người ế – Sandy la thất thanh
- Nói mau – Mika lườm
- Hum nay bà không nói thì không xong với tụi này đâu ngen – Kyu Min de dọa
- Giờ bà chọn đi, muốn chết hay muốn sống để tui còn lựa – Mika vẫn lăm lăm con doa de dọa
- Rùi rùi tui nói, 2 người đừng có hội đồng ăn híp tui zịa chớ – Sandy nhăn mặt đau khổ
- Nói – Kyu Min và Mika lườm Sandy chút nữa thì sandy cháy sém lun (=.=) – Hihi thực ra thì tui…tui …tui là fan hâm mộ của anh Koon Ham từ hồi ở Việt Nam cơ – Sandy cười trừ
- HẢ? – Mika và Kyu Min há hốc mồm ngạc nhiên
- Thật không? – Mika hỏi
- Trời, cậu hâm mộ tên mặt giặc đó á? – Kyu Min tiếp
- Ừ – Sandy gật đầu cái “Rụp”
- Vừa đẹp trai lại cao to , cực pro bóng rổ, là siêu người mẫu kiêm cầu thủ chuyên nghiệp bóng rổ nữa, tính tình thì thoái mái, cũng thoáng mà lại không lăng nhăng nên…nên tui thích Koon Ham lắm – Sandy đỏ mặt
- Oa, không ngờ bà lại yêu Koon Ham đó – Kyu Min vỗ vai Sandy
- Không….không phải yêu đâu… chỉ…chỉ là hâm mộ thui…hâm mộ thui mà – Sandy bối rối trối bay trối biến
- Ê! Mika – Ren và 2 người kia bước tới khi Sandy đang giải thích là chỉ hâm mộ Koon Ham
- Ủa! Ra rùi sao?- Mika hỏi
- Ờ, 3 người nói chuyện gì mà rôm rả thế? – Ren cười tươi
- À! Thì vì Sandy nó nói nó hâm mộ….- Kyu Min hào hứng kể nhưng ngay lập tức đã bị Sandy bịt mồm và tặng cho cái nhìn tóe lửa
- Ủa? sandy hâm mộ gì cơ? – Koon Ham hỏi
- Hi hi không cso gì đâu ạ. Anh bị thương không sao chứ ạ? – Sandi ngẩng lên nhìn Koon Ham cười trừ
- Ừ, không sao. Lần này cám ơn Sandy nhé, nhờ Sandy nên hôm nay đội ta mới thắng đó – Koon Ham xoa đầu Sandy
(đừng lạ seo Sandy không sợ nhá vì Sandy hâm mộ Koon Ham lắm nên bệnh dị ứng zai không áp dụng được với Koon Ham đâu ạ, ngay từ đầu lun rùi mà ^^~ mấy bạn đọc để ý xẽ thấy)
- Hì, em làm được gì đâu. Em nghĩ sao nói zậy thui ý mà – Sandy cười hạnh phúc
- Phải đó, tui thấy cho con milu này đi làm cổ động viên cho club ta cũng ổn đó – Kevin chỉ vào Sandy
- Con chó cảnh nhà ai thả rông thế này? Cún, mau về nhà mau đừng có ở đây mà cắn trộm chị mày nhé, mang mày bán cho lũ buôn chó giờ, đi đi mau – Sandy nhìn Kevin lùi lại và hất hất tay như sua đi
- Cô giám…..- Kevin dơ năm đấm lên
- Thôi được rồi 2 người đừng chõm chọe nhau nữa – Koon Ham can Kevin (Tên Kevin này không nể nang trai gái gì đâu đấm tất đấy ạ, thế nhưng mà khong hỉu seo mà không làm gì được nhỏ Sandy nhà ta )
- Vâng ạ – Sandy nhìn Koon Ham cười tươi ( ặc, nhỏ này lại dở chứng nai tơ ra roài)
- Mấy người seo cầm túi đi đâu thế này – Mika chỉ
- A! tụi này định sang trường Teihoku đấu tập ý mà – Ren cười
- Hả? Mới rồi vừa thi đấu xong mà. 3 người không mệt sao? – Kyu Min nhìn
- Thế này thì đã nhằm nhò gì đâu, chẳng bằng 1 buổi tập của tụi nè – Kevin cười đắc trí
- Hì, tại bon bên đấy kêu đấu mấy lần rùi nhưng bận quá không qua được nên lần này phải sang à, không sang cũng phìn với bọn ế lắm – Koon Ham giải thích
- Té ra là vây. A! Vậy cho tụi em đi với được không? – Sandy hào hứng
- Ơ, truyện này … – Koon Ham hơi ngập ngừng
- Giờ tụi em rảnh mà, cho em đi cùng chút đi để học tập thui mà, em hứa xẽ không làm gì đâu – Sandy nhìn Koon Ham bằng ánh mắt long lanh đầy van nài
- Ừ, tui thấy giờ về cũng chẳng làm gì, chi bằng đi chút coi cũng hay – Kyu Min cười
- Tui thế nào cũng ok – Mika cười
- Thui được rồi, nhưng phải theo tụi này nhá – Koon Ham cười