The Soda Pop
HOMECHATBLOG
» »
Tìm kiếmĐính kèm: 0
* Xem Bài Viết
»Tên: Người con gái khiếm thính của em
»Mục: Truyện Teen Full
»Đăng: Namon
»Chia Sẻ: SMS Google Facebook Zing Twitter
~~~~~ Trang 2 ~~~~~


ó biến rồi Em ấy vừa nhắn tin bảo bị đi lạc.
Đang ở NT đức bà, em đi đây, tý có gì về báo cáo các bác
Mệt bỏ mẹ, mình vừa về đây…
Khổ lắm các bác ơi Mình phóng như điên ra Nhà Thờ, nhắn ẻm:
“Em đang đứng đâu ?”
“Em Không Biết”
“Em nhìn xung quanh xem, đang ở đâu ?”
“Em không biết, em bên cạnh một cái trường học”
“Rồi anh biết rồi, đứng ngay tại đó”
Là cái trường Hòa Bình kế bên cái nhà thờ đó các bác ạ…
Mình đến và thấy ẻm đang ngồi co ro cạnh cái xe đạp, nhìn tội lắm Đến gần thì thấy hai mắt đỏ hoe. Mình vội lấy đt ra bấm, đi gấp quá, đâu mang gì đâu.
“Em đến đây làm gì ?”
Em ấy không trả lời, chỉ gục mặt khóc hu hu. Cũng may ngồi ngay góc ít người, ko thì …
Mình nâng mặt em ấy lên, lấy tay lau nước mắt rồi cười. Đưa dấu hiệu OK lên.
Em ấy dụi dụi mắt rồi cười. Mình lại đưa cái đt ra
“Em đến đây làm gì ? Sao lại đi 1 mình”
Em ấy không nói gì, đứng lên, lấy trong giỏ xe đạp ra 1 bịch… 5 miếng bánh tráng nướng
Xong em ấy lấy đt mình bấm:
“Em muốn thích mua về cho ba mẹ, nhưng em ghét việc làm nhờ vả anh giúp em đi mua về, thế nên em tự đi mua”
Lúc nãy quả thật mình chỉ muốn thở phào 1 cái. Mình ghi:
“Em ngốc quá, thích thì gọi anh, anh sẽ chở em đi mua, em đi như vậy rất nguy hiểm, lại còn dám lấy xe đạp tự một mình đi như vậy nữa”
Em ấy lúc này mắt tự dưng nhìn rất dữ
“Em nhớ đường đi”
“Vậy sao bị lạc”
“Em đi lên đây chỉ bằng một đường thẳng dài, nhưng đường về em không thể nhớ anh dẫn em đi đường nào, em bị lạc”
Mình *đập mặt vào tường*
“Trời ơi!!! Được rồi, anh dẫn em về nhà”
Thế rồi ẻm đạp xe, mình chạy kè kè bên cạnh, đưa về đến trường thì em ấy dừng lại. Xong móc đt ra ghi tiếp:
“Anh về đi”
Mình gật đầu, thở dài, trong đầu nghĩ có nên đưa về tận nhà ko nhỉ… nhưng lúc nãy lại chẳng dám nói =.=’
Vừa nổ máy, thì em vỗ vai, chìa 1 cái bánh tráng nướng ra …
Mình cầm lấy… *dell dám ăn* =">">
Và đã về tới nhà, em ấy vừa nt
“Em bị ba mẹ la mắng, em cần đi ngủ sớm rồi. Good night”
“OK, good night em”

Tự dưng h đang có suy nghĩ… kiểu này như trông trẻ ấy… Khi nãy em làm mình lo gần chết :| cứ tưởng bị cái gì.
Lúc này nhớ lại, thì ra mình chở em ấy đi là đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa. Đường về thì hay đi cà lòng cà vòng ở Hai Bà Trưng. Thì ra vì như thế mà em ấy ko nhớ đường…
Giờ mới thấy con bé liều mạng quá
Đây, đã tìm thấy
Lần hẹn thứ 8, lần này vào buổi tối, em ấy ko đi được lâu, nên đứng ngay trước cổng trường gặp nói chuyện.
Lúc này khoảng 7h, em ấy vừa rữa chén xong
“Em giỏi thế, tự rữa chén luôn à ?”
“Em cần phải phụ mẹ và dì khó khăn, em rữa chén sau khi ăn”
“Ra vậy ? Ngày hôm nay của em thế nào rồi?”
Mình còn nhớ lúc đấy ẻm cầm bút cắn cắn 1, mắt nhìn lung tung như kiểu nhớ lại ấy. Một lúc rồi mới ghi ra.
“Có một bạn trai em, bạn con trai lớn 19 tuổi, lười biếng và ham chơi, bạn đó đứng trước đường đến trường em rũ em đi chơi, em sợ hãi lắm không đi cùng”
Em ấy ngưng, mình ghi tiếp:
“rồi sao ?”
“Con trai đó nói yêu em, nhưng em”
Lúc này nhìn mặt ẻm lại đỏ gay Mình cười rồi ghi tiếp
“Rồi rồi, hắn là em sợ ?”
“Chính xác”
“Hắn có làm gì quá đáng với em không”
“Quá đáng có nghĩa làm em bị sợ hãi đúng không anh ?”
“Đúng”
“Có, bạn con trai nói yêu em”
“Chỉ vậy thôi à ?”
“Dạ, điều đó khiến em cảm thấy quá đáng”
(em ấy hay áp dụng ngay những gì mình đc học)
“Ohm, anh hiểu rồi. Vậy em thấy tên đó thế nào ?”
“Tên nào anh?”
“Có nghĩa là em cảm thấy bạn con trai đó như thế nào ?”
“Đáng sợ”
Lúc đó (và bây giờ khi type lại) mình vẫn luôn nghĩ tới cái hoàn cảnh mình và em ấy gặp nhau…
“Hắn thích em ?”
“Em không biết, nhưng đáng sợ”
Mình cũng ko biết nói gì, cười cười với em ấy, rồi em ấy lại ghi:
“Anh có yêu ai bạn gái của anh không?”
Hơi bị giựt mình, trong thời điểm lúc bây giờ, mình quả thật đang trong 1 mối quan hệ vs 1 người khác lớn hơn mình 2 tuổi… nhưng …. :-< khó nói lắm.
“Phức tạp lắm, anh không hẳn là có bạn gái”
“Em không hỏi điều đó. Em hỏi anh có đã yêu ai bạn gái của anh không ?”
“Là sao em?”
Em nhăn trán 1 lúc, xong viết.
“Quá khứ, anh có đã thực sự yêu con người nào không ?”
Dịch lại là :”Anh đã từng thực sự yêu ai chưa ?”
Câu hỏi rất khó, và đòi hỏi câu trả lời phải rất… chân thật nhưng ko đc phũ phàng.
“Anh từng yêu một người”
“Yêu như thế nào ? Có rất nhiều con trai nói yêu em, em thì không biết yêu như thế nào”
Lúc này mình ko trả lời câu hỏi của ẻm, mình lái chủ đề sang việc “bao nhiêu người từng nói yêu ẻm”
Thế là em ngồi suy nghĩ, đếm từng người rồi ghi ra
“Tổng cộng 7 người đó”
Nhưng gương mặt tỏ rõ sự buồn bã, mình lúc này nghĩ nên dừng câu chuyện lại ở đây, nên ko hỏi nữa, bèn chuyển sang khoe khoang chủ đề ăn uống với em ấy.
Crow : em thấy anh như thế nào ?
****: anh người tốt, anh nói chuyện với em, dẫn em đi chơi ^^
Crow : Chỉ vậy thôi à ? :-?
****: Không, em không biết
****: Em chưa bao giờ có bạn tốt
****: anh là bạn tốt nhất 6^
****: ^^
Crow : Tiểu Thiên
****: ???
****: Tiểu Thiên ? em không hiểu >”<
Crow : Anh gọi em là Tiểu Thiên nhé ?
****: Vì sao ạ ?
Crow : Em giống như là bầu trời nhỏ vậy
****: ^^
Crow : Cũng có thể anh coi em như 1 thiên thần nhỏ vậy đó
****: Thiên thần ? thiên thần có cánh biết bay vui vẻ
Crow : Đúng rồi ^^ Thiên thần có cánh biết bay vui vẻ
****: Vì sao anh gọi em thiên thần có cánh biết bay vui vẻ như vậy ?
Crow : Anh không biết, anh chỉ cảm thấy như vậy…
****: Vậy còn thiên thần có cánh to lớn thì gọi như thế nào ?
Crow : Anh ko biết… chắc là Đại Thiên =">">
****: Anh là thiên thần có cánh to lớn ^^
Crow : Là sao ?
****: Anh gọi em là thiên thần nhỏ có cánh biết bay vui vẻ, em sẽ gọi anh là thiên thần to lớn có cánh biết bay vui vẻ.
Crow : … có nghĩa là ???
****: Em out đây, em cần phải đi phụ giúp mẹ nấu đồ ăn cho gia đình
Crow : ohm, ok
****: bye bye Đại Thiên, hehe )
****: ^^
Crow : ok, bye em
————————————————————————-
… trích ra thôi, trước đó nói chuyện vs ẻm cũng khá dài, trích đoạn cuối
Đêm qua, Tiểu Thiên chủ động nhắn tin rũ mình đi chơi, như đã nói ở mấy cmt trước nhưng đêm qua đúng là… đặc biệt nhất.
Mình kể diễn biến từ từ cho các bác.
7h tối, mình đến đón em ấy.
Đi ra Sài Gòn, đi ra đường hoa Nguyễn Huệ. Thấy heniken nó đang làm đẹp lắm, chở em ấy đi từ từ, mình vừa lái xe vừa nhìn gương hậu, thấy ẻm lúc nào cũng cười tươi nhìn ngang ngó dọc, lâu lâu lại vỗ vai mình chỉ vào mấy cái “sáng sáng” là cái dãy chai bia của thằng heniken ấy
Nói chung bữa nay đi cũng ít nói nhiều, vì chủ yếu là đi dạo nhiều hơn.
Mình đi vòng vòng, sau đó gửi xe ở bên Nhà Thờ đức bà, lúc này khoảng gần 8h rồi (nhớ vì lúc chạy ngang qua bưu điện thì thấy đồng hồ).
Mình với Tiểu Thiên đi bộ, 1 đoạn. Mấy lúc băng qua đường, mình tính đưa tay nắm tay em ấy, nhưng … em ấy chủ động nắm trước, có điều nắm vào ngón út của mình
Đi bộ rất lâu, ra ngược trở lại đường Hoa, em ấy vừa đi vừa cười. Lúc đó khá đông người, mình lấy giấy bút ra ghi:
“Em bám sát theo anh, coi chừng bị lạc đó”
Tiểu Thiên nhe răng cười rồi nắm lấy phần áo (nắm lấy cái cổ tay áo) Hai đứa đi đạo đến cỡ tối 9h thì về.
Trên đường về thì… nhục lắm, bị bể bánh xe… bị bể ngay khúc Paster cắt ngang Điện Biên Phủ.
Phải dắt bộ 1 đoạn mới thấy tịm sửa xe, mình với em ấy vào sửa xe 1 lúc. Trong lúc người ta vá xe thì có nói chuyện với em ấy.
“Hôm nay em vui không ?”
“Em rất”
Dừng lại 1 tý, xong em ấy cười rồi ghi
“Em rất cực kỳ kinh khủng vui”
lúc này nghĩ trong đầu :” =">"> “
Nói 1 lúc thì thấy em ấy móc đt ra, em ấy đọc tin xong nhìn mình, mặt xanh lè xanh lét Đưa đt ra cho mình xem.
“Con di dau ma bay gio chua ve vay ? Co bi sao khong, tra loi ba gap”
… Bố già của Tiểu Thiên
Mình sửa xe xong, lặp tức phóng ngay và luôn, bình thường chở em ấy, chạy chậm lắm, nhưng biết là về trễ là có chuyện, nên mình chạy nhanh hơn bình thường (40 thôi, nhưng vẫn đảm bảo chạy an toàn)
Em ấy… ôm mình :|

Nhưng ôm theo kiểu sợ hãi thì đúng hơn =.=”
Chở về tới trường, em ấy nhảy xuống xe, huơ huơ cái tay rồi quay người chạy ngay về nhà.
Mình đứng nhìn em ấy đi khuất rồi mới về, lúc em ấy vừa đi ko đc bao lâu, mình định nổ máy xe thì có 1 người đàn ông bước tới, nhìn rất uy nghiêm và… phong độ.
Lão già ấy cỡ 35 40, ông ấy gọi mình
“Nhóc”
Mình quay sang nhìn trong đầu tự dưng phòng vệ sẳn. Cũng ko muốn nhây nhưa, mình nổ máy. Thì ông ấy đã đứng kế bên, tắt máy lấy chìa khóa… hành động cực kỳ lẹ :|… ko phản ứng kịp luôn.
“Ông làm gì đó ?”
Mình bước xuống xe nói chuyện với ổng. Tư thế thủ sẳn, có biến là … dọt
“Mày với con bé khi nãy mày chở có quan hệ gì ? Tao thấy tối nào mày cũng chở nó đi đâu là đi đâu ?”
… Mình ko trả lời, leo lên xe, móc chìa khóa sơ cua ra. Lúc này biết trước, ko cho ổng lấy chìa khóa nữa. Mình vừa định đi, thì ổng giữ vai mình lại. Ông ấy vừa đặt tay lên vai mình, tuy là ko phải bấu lại, nhưng sức giữ chặc cực kỳ ghê gớm
Mình quay nhìn ổng:
“Ông muốn gì ?”
“Tao cấm mày ko được gặp con gái tao nữa”
Nói thật, ngay từ đầu gặp là em nghi có chuyện như thế này, nhưng ko ngờ hôm qua, thái độ của ông già mạnh quá. Em lúc đó tim đập thình thịch, nhưng ráng bình tĩnh nói lại.
“Con với em ấy chỉ là bạn bình thường”
Chưa nói hết thì ông ấy cắt ngang
“Bạn bình thường tao cũng không cho rũ con gái tao đi chơi khuya như thế này”
Ổng nhìn mình bằng con mắt … sắt lắm, như kiểu muốn giết mình ngay tại chổ ấy
Mình cuối người, sau đó nói :
“Con xin lỗi, sau này con sẽ không rũ em ấy đi như thế nữa”
“Không có sau này nữa”
Ông ấy lúc này vẫn nói chuyện rất bình thường nhé, giọng điệu vẫn ko có gì gọi là nóng nảy hay gay hấn :|
“Thưa chú, con coi con gái chú như một người bạn, con đặt danh dự mình ra đảm bảo rằng con sẽ không làm điều gì để con gái chú bị tổn hại”
Ông ấy chỉ nói:
“Tránh xa con gái tao ra”
Xong rồi quay đi, thấy ổng lên ngồi 1 chiếc Novou đời mới nhất (hình như đời 5 thì phải)
Xong mình về, đêm qua nằm suy nghĩ mệt quá nên ko viết review, h rãnh ngồi viết luôn.
Các cao nhân có cao kiến gì ko ? h thấy ko biết phải làm thế nào đây :|
Quote:
Originally Posted by meohocxuong.01 View Post
Sao lại ko dám nhắn tin? Thế thì làm em ý mất niềm tin vào thớt mất. Đối với em ý cứ cư xử như bình thường đi, vì em ý đã có sẵn thiện cảm với thớt rồi mà. Còn với gia đình thì khổ nhục kế mà giã. Mãi em ấy mới kiếm đc ng bạn mà bị gia đình ngăn cấm chắc cũng buồn ko kém gì thớt đâu. Đừng làm em ấy buồn nhé
vậy h nhắn tin nhé… … hic…
Quote:
Originally Posted by mr_fm View Post
thớt tối qua dại quá… @.@
1.chả ai yên tâm để cgái đi chơi vs nglạ cả huống chi e ý còn vậy
2. ông ý cư xử rất nglớn và lịch sự trong khi thớt quá trẻ con, ko những để lại ấn tượng xấu mà còn mất lòng tin. ai mà an tâm để cgái khiếm thính đi với 1 ng mà đến giao tiếp cũng chưa đc…
tối qua mà thím đứng lại chào hỏi và thưa chuyện rõ ràng may ra còn có tí cơ hội chứ thế thì ca này khó
đúng là ổng lịch sự và đàng hoàn lắm, chỉ xưng mày tao thôi, nhưng em nhạy cảm trong mấy vụ vầy lắm … nên lúc đó rối, ko biết phải thế nào, chỉ muốn dọt lẹ, tự phần trước đó cũng ko biết ổng là bố của em ấy…
Quote:
Originally Posted by nmthuan View Post
hề hề, bình thản thôi.
Trước hết là liên lạc với em ấy ngay, đừng im im như bây giờ, tội em nó. Stress với ba mẹ đã đủ rồi
Rồi sau đó vài ngày thì thuyết phục em từ từ cho mình tới thưa gởi ba mẹ em ý, thưa gởi chỉ là bạn bè thôi. Vì đó cũng là sự thật mà.
Thưa gởi đàng hoàng, lễ phép, năng lui tới nhà vài lần là được.
Còn đã là người lớn thì bao giờ cũng có phong thái nhất định, không đánh đồng người này người kia được, có người lần đầu gặp thấy thân, có người lần đầu gặp thấy nể và sợ họ.
Với người mà mình thấy nể và sợ ngay từ lần đầu, không có gì bằng sự thật thà và chân thành khi tiếp chuyện, có vậy họ mới tin tưởng và cho mình cơ hội.
Ngược lại…bạn sẽ chẳng có gì.
mình sẽ làm theo bác
Như mấy bạn ở trên phán có vẻ đúng, việc thím cần bây giờ là phải bình tĩnh và kiên nhẫn, gỡ từng nút thắt 1. Mĩnh nghĩ bạn cũng nên nói rõ về chuyện tối hôm đó với bạn gái kia, dù gì cũng là bố của bạn ấy nên bạn ấy sẽ hiểu rõ, biết đâu bạn ấy sẽ còn nói cho bạn biết nhiều chuyện khác về bố bạn ấy ? về gia đình ? về lí do tại sao bạn ấy ngại không muốn bạn biết nhà ? Anyway, cứ từ từ, tùy cơ mà ứng biến, và nhớ update tình hình đều tay để anh em biết mà tư vấn.
P/s : Không trông mong 2 người yêu nhau nhưng hóng 1 kết thúc có hậu
vừa nhắn tin
“Trưa rồi em ơi, ăn uống gì chưa đó”
chưa thấy trả lời
BUZZ!!!
****: Anh ơi!
Crow : Có có, anh đây, anh gọi em mà ko đc, đt em bị sao vậy ?
****: hu hu
****: Ba quá đáng lo lắng chửi rũa em không cho phép gặp anh
Crow : là sao ?? :| em bình tĩnh, từ từ nói
****: Ba la mắng lấy điện thoại của em, ba nói anh người xấu, không được phép anh gặp em nữa
****: Em khóc nhiều nhưng ba ngang bướng không cho phép em dùng đt được nữa
****: Em rất buồn
Crow: Bình tĩnh em… bình tĩnh.
****: Ba nói gặp anh và biết anh là người xấu, em nói anh không xấu anh người tốt dẫn em đi chơi. Ba chửi rủa em ngu ngốc rằng anh lừa gạt anh
**** : em
Crow : Ngoan ngoan, em đừng buồn, ko sao hết, anh sẽ gặp ba em nói chuyện, được không ?
**** : Không
**** : Ba hung dữ chắc chắn làm anh bị buồn rầu
Crow : Từ từ em, bình tĩnh nào
**** : Em ghét ba
Crow : Ngoan, ba thương em, lo lắng cho em mà, đừng ghét ba, em bình tĩnh, anh sẽ đến nhà em nói chuyện với ba em.
Crow : Em cho anh địa chỉ nhà đi
**** : Em khóc
**** : Ba mắng em nhiều, ba không thương em vì anh dẫn em đi chơi làm bạn tốt em
**** : Em buồn rầu thật sự đó
Crow : Nghe này
**** : Em khiếm thính đau khổ khó khăn, em chỉ cần muốn bạn tốt anh dẫn đi chơi. Nhưng ba hung dữ kinh khủng không được cho phép em.
Crow : Nghe này nghe này …
Crow : Anh vẫn là bạn của em, hiểu ko?
**** : dạ
Crow : Tốt, bây giờ, cho anh địa chỉ nhà em, anh sẽ đến và gặp ba em để giúp em lấy lại điện thoại, được chưa ?
**** : Phức tạp
**** : Em không biết cách cho anh hiểu, rất phức tạp
**** : Em không thật sự cần điện thoại
**** : Em cần muốn có người bạn tốt giống anh
**** : Ba không hiểu quá đáng nói anh xấu xa
**** : Anh không xấu xa, ba mắng em ngu ngốc
**** : Em ngu ngốc thật sao ?
Crow : =.=” tập trung nghe này… ĐƯA ANH ĐỊA CHỈ NHÀ EM
**** : Em thật ghét ba hung dữ như thế này.
**** : Vâng
……………………………..
Crow : Ok
Crow : Chiều anh sẽ sang nhà em, được chứ ?
****: Em không biết, ba hung sẽ khiến anh bị đau
Crow : Là sao em :|
****: Ba rất mạnh mẽ trâu bò, ba sẽ khiến anh bị đau
Crow : ok ok …
Crow : … anh sẽ ko sao
****: Em có ngu ngốc không ?
Crow : Không, em cực kỳ thông minh
Crow : Em là người thông minh nhất anh từng gặp, thông minh hơn cả anh
****: Em lo lắng khi ba la mắng không được phép cho em gặp anh
****: Ba lấy điện thoại hung dữ, cất tủ em không thể lấy được
****: Em buổi sáng lo âu quên mất online liên lạc anh
Crow : Ko sao, ko sao
****: Em thật ngu ngốc
Crow : ko có =.=’ khổ ghê
****: Em suy nghĩ tới anh thật nhiều đó
Crow : …. ohm
****: Điều đó khiến em thật sự lo âu buồn rầu
Crow : … Nghe này, em đi ăn uống gì đi, trưa rồi, đừng có khóc nữa, chiều hoặc tối anh sẽ sang nhà em, gặp ba mẹ em, được chưa ?
****: Dạ, em cần đi ăn uống
Crow : ok, vậy đi, ngoan nhé, anh …
Crow : cũng suy nghĩ tới em thật nhiều đó
****: ^^
****: Em hạnh phúc vì anh là thiên thần to lớn có cánh vui vẻ suy nghĩ tới em
Crow : Rồi rồi, em đi ăn đi
………………….
Vẫn còn đang nói chuyện.
Tình hình khả quan hơn rồi …
Các bác cho em xin ý kiến, tới gặp gia đình em ấy, mình phải thế nào đây
đã về, hóa ra từ cái chổ hẹn đến nhà em ấy, khoảng 400m đại khái thế, em ước chừng thôi
Đi vô 1 cái hẻm lớn, rồi quẹo thêm 1 con hẻm nữa là tới nhà em ấy…
cái nhà to như cái họng súng
Tình hình là… chắc chiều nay mình dell dám qua rồi
Tới nhà mình ấy, đứng ở đầu hẻm, khóa cổ xe, bước vô, bỏ 3 căn là tới nhà ẻm…
Nhà thiết kế đẹp dã man, bên trong có 4 chiếc xe… 1 chiếc No tối qua mình thấy, 2 con SHi, 1 đen 1 trắng, 1 con Furture tiết kiệm xăng thần thánh
Nhìn vô trong, cửa trong mở, ngó vô thấy có người phụ nữ, dáng thon gọn, tóc dài, đang đứng lên làm gì đó ở gần cái TV… Đứng bên cạnh là lão già ấy
Ổng ở trần, quần đùi…
Cả 2 đều quay lưng về phía cửa, nên ko thấy mình. Nhưng quan trọng là … ông già xăm full lưng nguyên 1 chữ tàu và hình Quan Thế Âm.
Chữ Nhẫn ở vùng vai.
Hình quan thế âm từ thắt lưng lên giữa lưng…
Nhìn xong rồi teo cờ hym… té gấp đi về…
Gặp phải thứ dữ rồi các bác ơi
// h về mới định thần nhớ, ko thấy cái xe đạp của Tiểu Thiên đâu
Mình đã về… Mình thề là các bác nghe xong, sẽ thấy ông già này bá đạo cỡ nào.
Mình đến nhà, gạt chống xe đứng trước nhà. Chưa kịp bấm chuông thì Mama của Tiểu Thiên đã ra đón cửa Như kiểu biết trước em tới ấy
Mama em ấy hơi bị đẹp, tuổi tầm 32 33 là cao
Vừa mở cửa bằng một nụ cười rất tươi.
“Con đến gặp bé Tiểu Thiên đúng ko ?” (em xin giấu tên của Tiểu Thiên nhé)
Mình đứng như trời trồng 1 lúc, mới gật đầu dạ
“Dạ, sao cô biết ?”
“Chú nói. Ờ, con vô nhà đi”
Mama đẩy cửa, kêu mình để xe đó đi, ko sao cả. Mình bước vô nhà
Mẹ ơi!!!cái nhà nó to bành ki, trên tường treo 4 bức tranh “Tứ Quân Tử”… Nhìn vào là biết nhà này sùng đạo Phật, trên kệ có đầy tượng phật lớn nhỏ.
Đối diện dàn sofa là 1 cái bàn, để nguyên hình Quan Công khắc bằng gỗ
Tới đây thì lạnh cmn gáy rồi. Mình lóng nga lóng ngóng đứng đứng, cười. Mama kêu :
“Ngồi đi con, để cô đi lấy nước”
Bà mama bước lên cầu thang đi lên trên, chẳng bao lâu sau thì … ông bố già đi xuống, vẫn cái gương mặt lạnh như nước đá, phong thái oai nghiêm Có điều ổng bận áo sơmi, quần jeans
“Thằng nhóc tới tìm Tiểu Thiên, anh ngồi nói chuyện với nó 1 chút”
Mama cười cười rồi đi ra phía sau, lão già ngồi xuống, xếp chéo chân rồi nói:
“Mày tới đây làm gì ?”
“đậu má, tới tìm em ấy chứ tới làm gì.”
“Dạ, con tới để muốn gặp bác về chuyện con bất kính hôm tối qua”
“Sao mày biết nhà ?”
“Dạ, Tiểu Thiên cho con địa chỉ nhà”
“Bây giờ dụ được cả con gái tao cho địa chỉ nhà luôn rồi à ?”
Ông già nói chuyện rất tỉnh :| mặt vẫn lạnh ngắt, ko có thái độ gì hết.
“Dạ, con không có ý đó, con chỉ là muốn đến gặp bác xin lỗi”
“Vậy giờ sao ?”
“Dạ, con thành thật xin lỗi bác vì đã … rũ Tiểu Thiên đi chơi về khuya, nhưng con có lý do”
Trang: « Trước1234 ... 9Sau »
Đến Trang:
Tag: Người , con , gái , khiếm , thính , của , Top Bình luận
Tên bạn:

Nội dung:





Cùng Chuyên Mục
Xin hạnh phúc đừng chạy quá xa...
Người con gái khiếm thính của em
Thủ Lĩnh Không Muốn Nổi Tiếng
Chuyện Q4
Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa
Hoàng Tử Lạnh Lùng và Cô Nhóc Lanh Chanh
123456»